Quản Lý Tình Huống Khẩn Cấp: Đại dịch làm nổi bật tình trạng bỏ bê những người với các khuyết tật từ lâu của Thành Phố

Báo Cáo
A South Asian person sits in her wheelchair and presses a button to lower the height-adjustable shelves in an accessible kitchen.
Được phát hành
Trong bài viết này

Tóm Lược

Under Theo Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật, Thành Phố được yêu cầu cung cấp quyền tiếp cận bình đẳng đối với tất cả các dịch vụ, bao gồm các dịch vụ khẩn cấp như giáo dục chuẩn bị, lập kế hoạch và ứng phó sự cố.

Chúng tôi nhận thấy rằng Thành Phố đã không chuẩn bị để đáp ứng nhu cầu của những người với các khuyết tật trong thời kỳ đại dịch COVID-19 ít hơn nhiều một trường hợp khẩn cấp tàn phá vật chất như động đất hoặc cháy rừng.

Phòng Quản lý Khẩn Cấp của Portland không có thông tin, chuyên môn hoặc năng lực cần thiết để tiên liệu và lập kế hoạch cho các nhu cầu khẩn cấp của những người với các khuyết tật. Các kế hoạch khẩn cấp của Thành Phố đã lỗi thời, có những lỗ hổng liên quan đến các vấn đề khuyết tật và không bao gồm các phương pháp đáng tin cậy để tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật. Ban Quản Lý Khẩn Cấp cung cấp khả năng sẵn sàng ứng phó hạn chế với trường hợp khẩn cấp cho những người với các khuyết tật. Việc Thành Phố không thể quản lý thành công trách nhiệm lập kế hoạch khẩn cấp của mình giữa các cơ quan góp phần vào việc thiếu sự chuẩn bị.

Chúng tôi đưa ra các đề xuất với Ban Quản Lý Khẩn Cấp để cải thiện việc lập kế hoạch và ứng phó khẩn cấp của Thành Phố dành cho những người với các khuyết tật.
 

Bối Cảnh: Chính phủ chịu trách nhiệm bảo vệ những người dễ bị tổn thương nhất trong trường hợp khẩn cấp

Những thiên tai phơi bày những bất bình đẳng hiện có. Những quần thể phải đối mặt với những bất công lớn nhất trong cuộc sống hàng ngày thường là đối tượng bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi các trường hợp khẩn cấp. Nghiên cứu cho thấy những người da màu, khuyết tật, trên 60 tuổi, có thu nhập thấp và không có thu nhập cao là những người bị thiệt hại nhiều nhất bởi những thiên tai. Các rủi ro thậm chí còn lớn hơn đối với những người bị thiệt thòi về nhiều mặt. Đại dịch COVID-19 làm nổi bật những tác động không bình đẳng của các trường hợp khẩn cấp.

Các dịch vụ quản lý khẩn cấp quan trọng nhất đối với những người với các khuyết tật:

  • Tiếp cận với thông tin

  • Thông báo

  • Sơtán

  • Tiếp cận với thuốc men, tủ lạnh, nguồn điện dự phòng, thiết bị di chuyển và dịch vụ cho động vật

  • Di chuyển khi khẩn cấp

  • Trúẩn

    – Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ, Hướng dẫn ADA cho các Chính Quyền Địa Phương

Một trong những vai trò quan trọng nhất của chính phủ là bảo vệ cộng đồng khỏi bị tổn hại, bao gồm cả việc giúp mọi người chuẩn bị và ứng phó với các trường hợp khẩn cấp. Khi chính phủ cung cấp các chương trình và dịch vụ chuẩn bị và ứng phó khẩn cấp, Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật yêu cầu các chương trình và các dịch vụ phải có thể tiếp cận được. Do đó, những người với các khuyết tật phải được tiếp cận với các cơ hội và những lợi ích tương tự dành cho những người không khuyết tật..

Mặc dù đạo luật không nêu cụ thể các yêu cầu về chuẩn bị và ứng phó với trường hợp khẩn cấp, nhưng Bộ Tư Pháp (Department of Justice) đã ban hành hướng dẫn để làm rõ những trách nhiệm này đối với các chính quyền địa phương. Chúng tôi đã sử dụng hướng dẫn này, bao gồm Bộ Công Cụ Về Các Phương Pháp Tốt Nhất cho ADA dành cho các Chính Quyền Tiểu Bang và Địa Phương (ADA Best Practices Tool Kit for State and Local Governments), để đánh giá khả năng sẵn sàng và ứng phó với trường hợp khẩn cấp của Thành Phố.


Thành Phố không chuẩn bị để đáp ứng nhu cầu của những người với các khuyết tật

Các trường hợp khẩn cấp lớn, chẳng hạn như động đất, đại dịch, lũ lụt hoặc hỏa hoạn lớn, cần có sự phối hợp và các nguồn lực. Mặc dù Thành Phố là một phần của mạng lưới ứng phó khẩn cấp khu vực, nhưng Phòng Quản lý Khẩn Cấp của Portland có trách nhiệm cụ thể để lập kế hoạch cho các thảm họa và giúp phối hợp hành động của các cơ quan Thành Phố và các đối tác bên ngoài khi chúng phát sinh.

Khi đề cập đến việc đáp ứng những nhu cầu của những người với các khuyết tật trong các trường hợp khẩn cấp, Ban Quản Lý Khẩn Cấp chưa được chuẩn bị trên tất cả các lĩnh vực mà chúng tôi đã xem xét và không đáp ứng hướng dẫn của Bộ Tư Pháp.
 

Thông tin cần thiết không được thu thập hoặc sử dụng

Để có thể lập kế hoạch cho các nhu cầu khẩn cấp của người khuyết tật, những người quản lý khẩn cấp phải hiểu những nhu cầu đó là gì. Ví dụ, những người quản lý khẩn cấp nên xác định có bao nhiêu người với các khuyết tật có thể cần các thông báo phù hợp, hỗ trợ sơ tán hoặc vận chuyển trong thảm họa. Ngoại trừ dữ liệu Điều Tra Dân Số (Census) tổng hợp, các nhà lập kế hoạch của Ban Quản Lý Khẩn Cấp đã không thu thập thông tin về người Portland với các khuyết tật hoặc nhu cầu khẩn cấp của họ, bao gồm cả thông tin về nhu cầu khẩn cấp của những người Portland da màu với các khuyết tật.

A screenshot of the PublicAlerts page that shows a list of access/functional needs one can select.

Source

https://member.everbridge.net/453003085612905/login

Thành Phố và Quận cùng điều hành một cơ quan đăng ký tự nguyện cho những người có thể cần hỗ trợ trong trường hợp khẩn cấp, được gọi là Ban Đăng Ký Nhu Cầu Bổ Sung (Additional Needs Registry). Những người tham gia có thể gửi thông tin chi tiết về nhu cầu của họ khi họ đăng ký hệ thống cảnh báo khẩn cấp của Thành Phố (PublicAlerts). Tuy nhiên, ban đăng ký đã vẽ nên một bức tranh không đầy đủ về cộng đồng người khuyết tật của Portland do có rất ít người đăng ký. Do đó, các nhà lập kế hoạch khẩn cấp của Thành Phố và Quận đã không sử dụng nó cho mục đích lập kế hoạch.

Như hiện đang hoạt động, ban đăng ký tạo raảo tưởng về sự chuẩn bị sẵn sàng có thể gây hại nhiều hơn lợi. Các thỏa thuận trao cho một số phòng ban của Thành Phố và ban đăng ký Quận Multnomah các trách nhiệm và công tác cho Phòng Cộng Đồng & Đời Sống Công Dân của Thành Phố với sự lãnh đạo và điều phối chung Nhưng không ai nắm quyền sở hữu ban đăngký hoặc nỗ lực biến nó thành một công cụ hữu ích và hiệu quả.
 

Việc đưa người với các khuyết tật vào lập kế hoạch hoặc đáp ứng các mối quan tâm còn ít được thực hiện

Lập kế hoạch khẩn cấp đòi hỏi phải có sự tham gia của các tổ chức khuyết tật và những người có nhu cầu khác nhau. Ban Quản Lý Khẩn Cấp không thường xuyên tìm kiếm ý kiến đóng góp từ cộng đồng người khuyết tật như một phần trách nhiệm của mình để phát triển các kế hoạch khẩn cấp hoặc kiểm tra tính hiệu quả của chúng. Thay vào đó, phòng ban thường dựa vào đóng góp ý kiến của một số ít nhân viên của Thành Phố.

Ngoài ra, khi Ban Quản Lý Khẩn Cấp nhận được phản hồi về các vấn đề khuyết tật, họ đã giải quyết được rất ít các mối quan tâm. Ví dụ: phòng ban đã đạt được rất ít tiến bộ trong việc thực hiện các khuyến nghị từ nhân viên Chương Trình Người Khuyết Tật của Thành Phố (City’s Disability Program), các bên liên quan trong cộng đồng hoặc một nghiên cứu khu vực năm 2016 về lập kế hoạch khẩn cấp cho những người có những nhu cầu về tiếp cận và chức năng.
 

Những lỗ hỏng đáng kể trong quy hoạch tồn tại

Ban Quản Lý Khẩn Cấp chịu trách nhiệm duy trì các kế hoạch khẩn cấp bằng văn bản mô tả các nhiệm vụ và vai trò của các phòng ban của Thành Phố và để phối hợp lập kế hoạch khẩn cấp trên toàn Thành Phố. Chúng tôi đã đánh giá liệu việc lập kế hoạch khẩn cấp trong các lĩnh vực sau có tiên liệu và giải quyết các nhu cầu của những người với các khuyết tật: các thông tin liên lạc khẩn cấp, sơ tán và vận chuyển, và nơi trú ẩn khẩn cấp hay không.

Các giao tiếp khẩn cấp
Thành Phố nên cung cấp cho tất cả người dân Portland thông tin để đưa ra quyết định đúng đắn và thực hiện hành động thích hợp trong trường hợp khẩn cấp. Nhiều việc cần phải làm hơn nữa để đảm bảo rằng các thông tin liên lạc khẩn cấp của Thành Phố có thể được nhận, được hiểu và được thực hiện cho những người với các khuyết tật. Ví dụ: chúng tôi đã tìm thấy bằng chứng về việc không thể tiếp cận thông tin liên lạc công cộng trong đại dịch COVID-19, các rào cản trong việc đăng ký PublicAlerts, các vấn đề với nhắn tin cảnh báo khẩn cấp và các tập lệnh cảnh báo không phù hợp với các kế hoạch khẩn cấp.

Sơ tán và vận chuyển
Các kế hoạch khẩn cấp cần mô tả các hành động cần thiết để xác định và hỗ trợ những người sơ tán bị nhiều loại khuyết tật. Đó là bởi vì những người với các khuyết tật có thể có các nhu cầu chức năng và sự tiếp cận duy nhất khi rời khỏi nhà của họ hoặc được vận chuyển khẩn cấp. Quy hoạch của Thành Phố đang thiếu các thành phần thiết yếu liên quan đến:

  • Xác định những người với các khuyết tật cần hỗ trợ sơ tán;

  • Thiết lập các thủ tục để đảm bảo rằng những người với các khuyết tật có thể sơ tán trong trường hợp khẩn cấp;

  • Định tuyến các yêu cầu để hỗ trợ những người đáp ứng tuyến đầu khi hệ thống 911 bị quá tải;

  • Vận chuyển những người với các khuyết tật bằng các thiết bị di chuyển, thiết bị y tế và các hỗ trợ khác của họ;

  • Đảm bảo những người với các khuyết tật được đưa đến các cơ sở thích hợp, dễ tiếp cận; và

  • Đảm bảo sự hỗ trợ và có phương tiện di chuyển dễ tiếp cận khi những người đáp ứng tuyến đầu và TriMet đang bận.

Những nơi trú ẩn khẩn cấp
Các kế hoạch cũng nên bao gồm các chiến lược để đảm bảo rằng các nơi trú ẩn khẩn cấp có thể tiếp cận được, có thiết bị và các vật tư cần thiết để hỗ trợ những người với các khuyết tật và cung cấp thông tin liên lạc hiệu quả, dễ tiếp cận. Thành Phố và Quận Multnomah đã đồng ý rằng Quận sẽ đi đầu trong việc tạm trú. Tuy nhiên, một số kế hoạch khẩn cấp của Thành Phố không phản ánh sự phân chia trách nhiệm này.

“Nhiều người được phỏng vấn nói rằng trong một sự kiện quy mô lớn, sẽ mất rất nhiều thời gian để tập hợp một phối hợp đáp ứng mà [những người với các khuyết tật] cuối cùng sẽ chịu tác động lớn nhất.”

 

– Kế Hoạch Bao Gồm các Khuyết Tật, sự Tiếp Cận và các Nhu Cầu Chức Năng: Tóm Tắt các Phát Hiện cho Thành Phố Portland và các Quận Clackamas, Washington, Multnomah và Clark (2016)


Ban Quản Lý Khẩn Cấp không có chuyên môn hoặc năng lực về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật

Ban Quản Lý Khẩn Cấp không có nhân viên đủ trình độ hoặc năng lực để lập kế hoạch hiệu quả cho các nhu cầu của những người với các khuyết tật. Phòng ban thường chỉ có một người lập kế hoạch để phát triển và cập nhật các kế hoạch khẩn cấp. Người lập kế hoạch đó không phải là chuyên gia về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật và thường bị rút khỏi nhiệm vụ lập kế hoạch để làm việc cho các dự án khác.

Trong khi các nhân viên của Ban Quản Lý Khẩn Cấp báo cáo rằng họ có thể liên hệ với nhân viên của chương trình người khuyết tật của Thành Phố ở các phòng ban khác để giải đáp thắc mắc, nhưng phòng ban này không có sẵn một hệ thống để tiếp cận kiến thức chuyên môn hoặc kiến thức chuyên môn này từ các nguồn bên ngoài, chẳng hạn như các thành viên cộng đồng, các tổ chức khác hoặc các tư vấn. Và, không giống như nhiều phòng ban của Thành Phố, Ban Quản Lý Khẩn Cấp không có điều phối viên được chỉ định để thúc đẩy việc tuân thủ luật liên bang và cung cấp đào tạo về các chủ đề liên quan đến khuyết tật.

Ngoài ra, Ban Quản Lý Khẩn Cấp đã thực hiện được rất ít việc triển khai hướng dẫn sẵn có để giải quyết các nhu cầu khẩn cấp của những người với các khuyết tật, chẳng hạn như Bộ Công Cụ Về Các Phương Pháp Tôt Nhất cho ADA dành cho cac Chính Quyền Tiêu Bang và Địa Phương và nghiên cứu khu vực năm 2016.

Mặc dù biết những thách thức về mặt tổ chức của mình, Ban Quản Lý Khẩn Cấp đã không yêu cầu Hội Đồng Thành Phố (City Council) cung cấp nhân viên hoặc nguồn lực cần thiết để thay mặt cộng đồng người khuyết tật giải quyết chúng một cách hiệu quả.
 

Sự thiếu hụt kéo dài đến các hoạt động tại Trung Tâm Điều Phối Khẩn Cấp

Sự vắng mặt của chuyên môn kéo dài đến việc quản lý của Trung Tâm Điều Phối Khẩn Cấp của Thành Phố (City’s Emergency Coordination Center). Trung Tâm được kích hoạt trong các trường hợp khẩn cấp quy mô lớn. Nó đóng vai trò là trung tâm hoạt động cho các hoạt động ứng phó và cung cấp hỗ trợ cho người dân Thành Phố bị ảnh hưởng bởi tình huống khẩn cấp.

Trước đại dịch COVID-19, các chính sách và các thủ tục của Trung Tâm không đề cập đến Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật hoặc thiết lập các vị trí quản lý khẩn cấp về người khuyết tật. Do đó, khi đại dịch xảy ra vào năm 2020, không có kế hoạch về cách xác định nhu cầu của những người với các khuyết tật và nhân sự ban đầu của Trung Tâm không bao gồm những người hỗ trợ người khuyết tật. Những người hỗ trợ cho biết họ phải thúc đẩy để trở thành một phần của Trung Tâm, và khi ở đó, họ đã đấu tranh để các vấn đề về người khuyết tật được lắng nghe.

Trung Tâm đã phát triển trong thời kỳ đại dịch: một vị trí Cán Bộ Phòng Bình Đẳng (Equity Officer) được đưa vào cơ cấu lãnh đạo của Trung Tâm, một Quản lý Bình Đẳng và Khả Năng Tiếp Cận (Equity and Accessibility Manager) được bổ sung để thúc đẩy khả năng tiếp cận ngôn ngữ và giao tiếp dễ tiếp cận, và một Dự Án Cộng Đồng Người Khuyết Tật và Người Cao Tuổi (Aging and Disability Community Project) tạm thời được thành lập để hỗ trợ người lớn tuổi và các cộng đồng khuyết tật. Tuy nhiên, nếu không chính thức hóa các vai trò này trong quy trình vận hành, có nguy cơ là các nhân viên được bổ sung sẽ không có kiến thức chuyên môn về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật hoặc sẽ không được đưa vào khi Trung Tâm được kích hoạt cho trường hợp khẩn cấp tiếp theo.
 

Làm việc giữa các phòng ban của Thành Phố làm trầmtrọng thêm các thử thách

Các vấn đề rộng hơn về quản lý tình trạng khẩn cấp đã góp phần khiến Thành Phố thiếu khả năng sẵn sàng khẩn cấp cho những người với các khuyết tật. Những thách thức này bao gồm những thách thức liên quan đến việc ra quyết định và trách nhiệm giải trình, các kế hoạch khẩn cấp lỗi thời và giáo dục công chúng về khả năng sẵn sàng ứng phó với tình huống khẩn cấp còn hạn chế.
 

Cơ cấu ra quyết định và trách nhiệm giải trình còn thiếu

Nhiều dịch vụ mà những người với các khuyết tật cần nhất, chẳng hạn như các thông báo khẩn cấp, sơ tán và vận chuyển, nằm ngoài trách nhiệm hàng ngày bình thường của bất kỳ một phòng ban nào. Chúng yêu cầu sự phối hợp giữa một số phòng ban và các cơ quan đối tác, nhưng các kế hoạch khẩn cấp của Thành Phố nói chung không vạch ra cách đảm bảo rằng những dịch vụ đó sẽ có thể tiếp cận được với nhưng người vơi cac khuyết tật. Tương tự như vậy, cac Nguyên Tắc Hoạt Động của Ban Quản Lý Khẩn Cấp (Emergency Management’s Operational Guidelines) không cung cấp hướng dẫn cụ thể để phục vụ những người với các khuyết tật.

Ban Quản Lý Khẩn Cấp phải đảm bảo rằng các kế hoạch và quy trình ứng phó trên Toàn Thành Phố tuân thủ với luật liên bang. Nhiều phòng ban đóng góp vào ứng phó khẩn cấp của Thành Phố và họ có các kế hoạch, những hướng dẫn hoạt động và các thủ tục của riêng mình. Ban Quản Lý Khẩn Cấp cho biết cơ quan này không được trang bị để đảm bảo rằng ứng phó của mỗi phòng ban đáp ứng nhu cầu của những người với các khuyết tật và mặc dù có trách nhiệm điều phối, nhưng cơ quan này thiếu thẩm quyền để buộc các phòng ban khác hành động.

Tương tự như vậy, Phòng Bình Đẳng & Nhân Quyền của Thành Phố (City’s Office of Equity & Human Rights), chịu trách nhiệm thúc đẩy sự tuân thủ của toàn thành phố đối với Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật, không có đủ nguồn lực để giám sát các hoạt động chuẩn bị khẩn cấp của các phòng ban khác hoặc quyền buộc các phòng ban tuân thủ với luật pháp.

Các cơ quan giám sát hiện tại trên toàn thành phố cũng không đưa ra trách nhiệm giải trình cần thiết để đảm bảo Thành Phố đáp ứng các nghĩa vụ của mình đối với những người với các khuyết tật. Ban Chỉ Đạo Quản Lý Khẩn Cấp (Emergency Management Steering Committee) được thành lập để giúp Ban Quản Lý Khẩn Cấp phát triển các chính sách và các thủ tục cho các sự cố đòi hỏi sự phối hợp giữa các phòng ban. Nó không phải lúc nào cũng xem xét các nhu cầu và các chính sách liên quan giữa các phòng ban dành cho những người với các khuyết tật. Tương tự, Hội Đồng Chính Sách Thiên Tai (Disaster Policy Council), bao gồm Thị Trưởng, Kiểm Toán Viên, Ủy Viên luân phiên và các giám đốc phòng ban, đã không thường xuyên xem xét và phê duyệt các kế hoạch khẩn cấp hoặc các phòng ban chịu trách nhiệm để đảm bảo rằng các kế hoạch và ứng phó khẩn cấp của Thành Phố đáp ứng nhu cầu của những người với các khuyết tật.
 

Nhiều kế hoạch khẩn cấp đã lỗi thời

Nhiều kế hoạch khẩn cấp đã lỗi thời:

  • Kế Hoạch các Hoạt Động Khẩn Cấp Cơ Bản (2016)

  • Điều Phối, Chỉ Đạo Và Kiểm Soát (2017)

  • Các Giao Tiếp (2019)

  • Báo Động và Cảnh Báo (2017)*

  • Kế Hoạch Sơ Tán (2017)*

  • Kế Hoạch Đánh Giá Thiệt Hại (2014)*

  • Kế Hoạch Quản Lý Các Mảnh Vỡ Thiên Tai (2014)*

  • Ứng Phó Động Đất (2012)*

  • Ứng Phó Lũ Lụt (2018)

    *Các kế hoạch được đánh sao đã lỗi thời theo lịch trình cập nhật của chúng.

Các kế hoạch khẩn cấp lỗi thời khiến những người với các khuyết tật có nguy cơ cao nhất và gây ra vấn đề nghiêm trọng cho tất cả người dân Portland.

Các kế hoạch khẩn cấp nên phát triển khi nhận được thông tin mới, các ưu tiên, các dân số và sự thay đổi công nghệ cũng như các bài học được rút ra. Cơ Quan Quản Lý Khẩn Cấp Liên Bang (Federal Emergency Management Agency) khuyến nghị rằng không một phần nào của kế hoạch kéo dài hai năm mà không được xem xét và sửa đổi.

Ban Quản Lý Khẩn Cấp chỉ cập nhật một kế hoạch — kế hoạch các giao tiếp — trong hai năm qua. Trong khi cập nhật COVID-19 trì hoãn trong năm 2020 và 2021, một nửa kế  hoạch khẩn cấp đã lỗi thời trước khi đại dịch bắt đầu. Ví dụ, kế hoạch về động đất đã  không được cập nhật kể từ năm 2012.

Các nghĩa vụ giáo dục không được đáp ứng

Bộ Luật Thành Phố (City Code) quy định Ban Quản Lý Khẩn Cấp chịu trách nhiệm phát triển và thực hiện các chương trình giáo dục công chúng về sự chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp khẩn cấp. Các phương pháp hay nhất của các nhà quản lý khẩn cấp của tiểu bang nên thiết lập các chương trình giáo dục công cộng nhấn mạnh sựchuẩn bị của cá nhân và những người với các khuyết tật có thể tiếpcận được. Cung cấp cho các thành viên cộng đồng các công cụ họcần để chuẩn bị cho các trường hợp khẩn cấp có thể giúp xây dựng khả năng phục hồi và giảm các tác động tiêu cực của những thiên tai.

Trong cuộc kiểm toán năm 2010 về Quản Lý Khẩn Cấp, chúng tôi nhận thấy sự phối hợp của Thành Phố đối với các hoạt động tiếp cận và giáo dục có vấn đề. “Các nỗ lực giáo dục cộng đồng còn rời rạc và thiếu một thông điệp nhất quán...” Ngày nay, phát hiện này vẫn có thể áp dụng được khi đánh giá khả năng tiếp cận với những người với các khuyết tật.

Ban Quản Lý Khẩn Cấp thực hiện sự tiếp cận với sự chuẩn bị sẵn sàng hạn chế và không có chương trình dành riêng cho những người với các khuyết tật.

Hai phòng ban khác — Phòng Cộng Đồng & Đời Sống Công Dân và Phòng Bình Đẳng & Nhân Quyền — tiến hành sự tiếp cận và sự gắn kết với những người với các khuyết tật Portland. Tuy nhiên, Ban Quản Lý Khẩn Cấp đã không làm việc với các văn phòng này để thiết lập các kỳ vọng và trách nhiệm đối với việc giáo dục sẵn sàng ứng phó với trường hợp khẩn cấp và tiếp cận những người với các khuyết tật.
 

Thành Phố đặt các tính mạng vào rủi ro và phải đối mặt với các vụ thưa kiện

Nếu không có các kế hoạch cụ thể, được cập nhật và được thông báo, các chiến lược phối hợp, Thành Phố không chuẩn bị để ứng phó nhanh chóng và hiệu quả các nhu cầu của những người với các khuyết tật trong các trường hợp khẩn cấp. Ngoài ra, các hoạt động của Ban Quản Lý Khẩn Cấp để giáo dục và chuẩn bị cho những người với các khuyết tật trong các trường hợp khẩn cấp còn thiếu sót. Sự thiếu chuẩn bị này khiến cuộc sống của những người với các khuyết tật gặp nguy hiểm.

Các trường hợp khẩn cấp gần đây - chẳng hạn như đại dịch COVID- 19, đợt nhiệt nóng, cháy rừng và bão mùa đông - đã nêu rõ sự cần thiết phải lập kế hoạch và chuẩn bị khẩn cấp tốt hơn cho tầng lớp này của cộng đồng.

Cũng có nguy cơ xảy ra các vụ kiện tụng hoặc đánh giá tuân thủ của Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ có thể cho rằng những thiếu sót trong kế hoạch khẩn cấp của Thành Phố dành cho những người với các khuyết tật vi phạm Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật. Các thành phố trên khắp đất nước, bao gồm Denver, Los Angeles và New York, đã bị kiện vì không xem xét các nhu cầu riêng của những người với các khuyết tật trong các chương trình quản lý khẩn cấp của họ. Ngoài ra, Bộ Tư Pháp đã ký kết hơn 220 thỏa thuận giải quyết với chính quyền tiểu bang và địa phương về các hành vi phạm pháp luật, đa số trong đó có liên quan đến các dịch vụ quản lý khẩn cấp.

“Thật không may, lịch sử đã nhiều lần cho thấy rằng mối quan tâm của những người với các khuyết tật và những người khác có các nhu cầu tiếp cận và chức năng trong các tình huống khẩn cấp thường bị bỏ qua hoặc giảm thiểu, mặc dù tính cấp thiết lớn bao quanh nhu cầu ứng phó các mối quan tâm của cộng đồng người khuyết tật trong tất cả các giai đoạn của quản lý khẩn cấp.”

– Hội Đồng Quốc Gia Về Người Khuyết Tật


Các Khuyến Nghị

Mục đích của Phòng Quản Lý Khẩn Cấp của Portland là lãnh đạo tập trung và điều phối việc quản lý khẩn cấp. Để đảm bảo rằng các chương trình và dịch vụ quản lý khẩn cấp của Thành Phố tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật, chúng tôi khuyến nghị rằng Ban Quản Lý Khẩn Cấp:

  1. Chủ trì làm việc với các phòng ban khác và các cơ quan đối tác để đánh giá lại Ban Đăng Ký Nhu Cầu Bổ Sung và xác định xem liệu sự đăng ký có nên ngừng hoạt động hay không. Nếu Thành Phố và Quận quyết định giữ nó, Ban Quản Lý Khẩn Cấp phải đảm bảo rằng ban đăng ký cập nhật thực hiện các mục đích đã nêu và tuân thủ hướng dẫn của Bộ Tư Pháp, bao gồm Bộ Công Cụ Về Các Phương Pháp Tốt Nhất cho ADA dành cho các Chính Quyền Tiểu Bang và Địa Phương.

  2. Xây dựng một kế hoạch với các biện pháp thực hiện và các mốc quan trọng để đạt được sự tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật trong quản lý khẩn cấp.

    • The Kế hoạch nên bao gồm các chiến lược và các dòng thời gian cụ thể để thực hiện Bộ Công Cụ Về Các Phương Pháp Tôt Nhất cho ADA dành cho cac Chính Quyền Tiêu Bang và Địa Phương và các khuyến nghị từ nghiên cứu năm 2016, các Khuyết Tật, và Lập Kế Hoạch Bao Gồm các Nhu Cầu Tiếp Cận và Chức Năng: Tóm Lược các Phát Hiện cho Thành Phố Portland và các Quận Clackamas, Washington, Multnomah và Clark.

    Các chiến lược để thu thập thông tin về những người với các khuyết tật của Portland nên bao gồm việc thu thập dữ liệu tách biệt, bao gồm dựa trên chủng tộc để xác định nhu cầu của những người với các khuyết tật da màu.

    • Emergency Quản lý tình huống khẩn cấp phải đảm bảo công việc được thực hiện bởi nhân viên có trình độ với chuyên môn về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật.

    • Quản lý tình huống khẩn cấp nên sử dụng kế hoạch để thông báo các lựa chọn cho việc lập kế hoạch chiến lược, ngân sách và nhân sự và báo cáo tiến độ của nó cho Ban Chỉ Đạo Quản Lý Khẩn Cấp, Hội Đồng Chính Sách Thiên Tai và Hội Đồng Thành Phố.
     
  3. Thuê hoặc chỉ định nhân viên Quản Lý Khẩn Cấp để trau dồi kiến thức chuyên môn và tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật và đảm bảo họ có thẩm quyền và các nguồn lực cần thiết để thực hiện các nhiệm vụ của mình.

  4. Đảm bảo rằng nhân viên Quản Lý Khẩn Cấp hiểu cách ứng phó các nguyên tắc được liệt kê trong ADA dành cho các Chính Quyền Tiểu Bang và Địa Phương.

  5. Chính thức hóa việc đưa cố vấn về khuyết tật vào cơ cấu chỉ huy và quy trình vận hành của Trung Tâm Điều Phối Khẩn Cấp. Cố vấn về khuyết tật nên có chuyên môn về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật và quản lý khẩn cấp và thẩm quyền cần thiết để giải quyết các mối quan tâm về người khuyết tật.

  6. Sử dụng quyền hạn của Hội Đồng Chính Sách Thảm Họa và Ban Chỉ Đạo Quản Lý Tình Trạng Khẩn Cấp để đảm bảo rằng việc lập kế hoạch và ứng phó với các trường hợp khẩn cấp trên toàn thành phố tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật. Phối hợp với Hội Đồng Thành Phố, chính thức hóa vai trò cố vấn về khuyết tật cho cả hai cơ quan giám sát.

  7. Thay mặt Thành Phố chịu trách nhiệm điều phối hoạt động tiếp cận sẵn sàng ứng phó với những người với các khuyết tật và phát triển một chiến lược bao gồm các mục tiêu dài hạn và ngắn hạn về giáo dục sẵn sàng ứng phó với tình huống khẩn cấp và tiếp cận những người với các khuyết tật.

Thị Trưởng và Giám Đốc Lâm Thời Ban Quản Lý Khẩn Cấp và Phòng Bình Đẳng & Nhân Quyền thường đồng thuận với các khuyến nghị của chúng tôi

Xem câu trả lời từ thi Trưởng và Giám Đốc Lâm Thời Ban Quản Lý Khẩn Cấp

Xem câu trả lời từ Phòng Bình Đẳng & Nhân Quyền

Đọc kiểm toán mới và các khuyến nghị của chúng tôi ở đây.

Chúng tôi đã làm công việc của mình như thế nào

Chúng tôi đã tiến hành kiểm toán này để xác định xem liệu sự chuẩn bị và ứng phó khẩn cấp của Thành Phố có tiên liệu và giải quyết các nhu cầu của những người với các khuyết tật hay không. Chúng tôi tập trung vào việc xác định xem liệu:

  • Thành Phố có sẳn một cơ cấu để cung cấp giám sát và trách nhiệm giải trình đối với việc quản lý khẩn cấp và tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật

  • các nhu cầu của những người với các khuyết tật được lồng ghép vào khả năng sẵn sàng và ứng phó với tình huống khẩn cấp của Thành Phố, và

  • Emergency Quản Lý Khẩn Cấp giáo dục và chuẩn bị cho những người với các khuyết tật trong trường hợp khẩn cấp.

    Mặc dù các trách nhiệm quản lý khẩn cấp bao gồm giữa các phòng ban của Thành Phố, các cấp chính quyền và các cơ quan khu vực, phạm vi của cuộc kiểm toán tập trung vào Văn Phòng Quản Lý Khẩn Cấp của Portland và cách lập kế hoạch và điều phối việc quản lý khẩn cấp thế nào trong Thành Phố.

    Để hoàn thành mục tiêu kiểm toán này, chúng tôi:

  • Đã phỏng vấn nhân viên quản lý khẩn cấp tại Ban Quản Lý Khẩn Cấp và các phòng ban khác;

  • Đã xem xét các chính sách hoạt động và các kế hoạch khẩn cấp trên Toàn Thành Phố;

  • Đã phỏng vấn nhân viên chương trình khuyết tật tại Phòng Cộng Đồng & Đời Sống Công Dân, Phòng Bình Đẳng & Nhân Quyền, và các phòng ban khác;

  • Đã xem xét lại Bộ Luật Thành Phố và các quy tắc hành chính về quản lý trường hợp khẩn cấp và việc tuân thủ Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật;

  • Đã xem xét các hướng dẫn quản lý khẩn cấp và các phương pháp hay nhất được cung cấp bởi Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ, Cơ Quan Quản Lý Khẩn Cấp Liên Bang và các cơ quan liên bang và phi chính phủ khác;

  • Đã xem xét các cuộc kiểm toán và các nghiên cứu về quản lý khẩn cấp từ các khu vực pháp lý khác;

  • Gia tăng được sự hiểu biết về Đạo luật Người Hoa Kỳ với các Khuyết Tật và các hướng dẫn liên quan của liên bang, đồng thời xem xét các quyết định của tòa án và các thỏa thuận dàn xếp của Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ tại các khu vực pháp lý khác;

  • Đã xem xét cơ cấu tổ chức về công tác chuẩn bị khẩn cấp trên toàn khu vực, và đã phỏng vấn nhân viên tại các cơ quan phi lợi nhuận, Quận Multnomah, Tiểu Bang Oregon, Metro, Tổ Chức Ứng Phó Thảm Họa Khu Vực (Regional Disaster Preparedness Organization) và Oregon Health & Sciences University; và.

  • Đã phỏng vấn quản lý khẩn cấp và các bên liên quan trong cộng đồng người khuyết tật.

Dịch Vụ Kiểm Toán (Audit Services) trả lời trực tiếp cho Kiểm Toán Viên Thành Phố (City Auditor) được bầu chọn, người theo Hiến Chương Thành Phố (City Charter) tiến hành đánh giá hiệu quả hoạt động theo các tiêu chuẩn kiểm toán được chính phủ chấp nhận chung. Các chuẩn mực này yêu cầu kiểm toán viên phải độc lập với tổ chức được kiểm toán và tránh một mối quan hệ thực tế hoặc nhận thức có thể làm ảnh hưởng đến công việc kiểm toán. Kiểm Toán Viên Thành Phố theo Bộ Luật phục vụ trong Hội Đồng Chính Sách Thảm Họa của Thành Phố. Chúng tôi không tin rằng tư cách thành viên của Kiểm Toán Viên Thành Phố trong Hội Đồng Chính Sách Thiên Tai tạo nên sự suy yếu về tổ chức vì Kiểm Toán Viên Thành Phố không có trách nhiệm trực tiếp đối với việc thực hiện chương trình quản lý khẩn cấp trong nhiệm kỳ của mình.

Chúng tôi đã tiến hành kiểm toán hiệu suất này theo các tiêu chuẩn kiểm toán được chấp nhận chung của chính phủ. Các chuẩn mực đó yêu cầu chúng tôi lập kế hoạch và thực hiện cuộc kiểm toán để thu thập đầy đủ bằng chứng thích hợp nhằm cung cấp cơ sở hợp lý cho các phát hiện và các kết luận dựa trên các mục tiêu đánh giá của chúng tôi. Chúng tôi tin rằng bằng chứng thu được cung cấp cơ sở hợp lý cho các phát hiện và các kết luận của chúng tôi dựa trên các mục tiêu kiểm toán của chúng tôi.